V. KINH VỊ THIÊN NHÂN (Devatāsutta) (A. III. 423)

69. Bấy giờ có một thiên nhân,111 sau đêm gần mãn, với dung sắc thù thắng chói sáng toàn vùng Jetavana, đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi đứng một bên. Đứng một bên, vị thiên nhân ấy bạch Thế Tôn:

– Có sáu pháp này, bạch Thế Tôn, dắt dẫn vị Tỷ-kheo đi đến không thối đọa. Thế nào là sáu? Tôn kính Đạo sư, tôn kính Pháp, tôn kính Tăng, tôn kính học pháp, tôn kính thiện ngôn, tôn kính thiện bằng hữu. Sáu pháp này, bạch Thế Tôn, dắt dẫn vị Tỷ-kheo đi đến không thối đọa.

Thiên nhân ấy nói như vậy, bậc Đạo sư chấp nhận. Thiên nhân ấy, với ý nghĩ: “Bậc Đạo sư đã chấp nhận ta”, đảnh lễ Thế Tôn, thân phía hữu hướng về Ngài, rồi biến mất tại chỗ.

Rồi Thế Tôn, sau khi đêm ấy đã mãn, gọi các Tỷ-kheo và nói:

– Này các Tỷ-kheo, đêm nay có một thiên nhân, sau khi đêm đã gần mãn, với dung sắc thù thắng chói sáng toàn vùng Jetavana, đi đến Ta; sau khi đến, đảnh lễ Ta, rồi đứng một bên. Đứng một bên, vị thiên nhân ấy bạch với Ta: “Có sáu pháp này, bạch Thế Tôn, dắt dẫn vị Tỷ-kheo đi đến không thối đọa. Thế nào là sáu? Tôn kính bậc Đạo sư, tôn kính Pháp, tôn kính Tăng, tôn kính học pháp, tôn kính thiện ngôn, tôn kính thiện bằng hữu. Sáu pháp này, bạch Thế Tôn, dắt dẫn Tỷ-kheo đi đến không thối đọa.” Này các Tỷ-kheo, vị thiên nhân ấy nói như vậy, nói như vậy xong, đảnh lễ Ta, thân bên hữu hướng về Ta rồi biến mất tại chỗ.

Được nghe nói như vậy, Tôn giả Sāriputta đảnh lễ Thế Tôn và thưa rằng:

– Bạch Thế Tôn, lời nói vắn tắt này của Thế Tôn, con hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như vầy: Ở đây, bạch Thế Tôn, Tỷ-kheo tự mình tôn kính bậc Đạo sư và nói lời tán thán sự tôn kính bậc Đạo sư; đối với các Tỷ-kheo khác không tôn kính bậc Đạo sư, họ được khích lệ trong sự tôn kính bậc Đạo sư; và đối với các Tỷ-kheo khác có tôn kính bậc Đạo sư, vị ấy nói lên lời tán thán với họ như chân, như thật, đúng thời... tự mình tôn kính Pháp... tự mình tôn kính thiện ngôn... tự mình tôn kính thiện bằng hữu và nói lời tán thán sự tôn kính thiện bằng hữu; đối với các Tỷ-kheo khác không tôn kính thiện bằng hữu, họ được khích lệ trong sự tôn kính thiện bằng hữu; và đối với các Tỷ-kheo có tôn kính thiện bằng hữu, vị ấy nói lên lời tán thán với họ như chân, như thật, đúng thời. Bạch Thế Tôn, lời nói vắn tắt này của Thế Tôn, con hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như vậy.

– Lành thay, lành thay, này Sāriputta! Lành thay, này Sāriputta, ông đã hiểu lời nói vắn tắt này của Ta một cách rộng rãi như vậy! Ở đây, này Sāriputta, Tỷkheo tự mình tôn kính bậc Đạo sư và nói lời tán thán sự tôn kính bậc Đạo sư; đối với các vị Tỷ-kheo khác không tôn kính bậc Đạo sư, họ được khích lệ trong sự tôn kính bậc Đạo sư; và đối với các vị Tỷ-kheo khác có tôn kính bậc Đạo sư, vị ấy nói lên lời tán thán với họ như chân, như thật, đúng thời... tự mình tôn kính Pháp... tự mình tôn kính Tăng... tự mình tôn kính học pháp... tự mình tôn kính thiện ngôn...tự mình tôn kính thiện bằng hữu và nói lời tán thán sự tôn kính thiện bằng hữu; đối với các Tỷ-kheo khác không tôn kính thiện bằng hữu, họ được khích lệ trong sự tôn kính thiện bằng hữu; và đối với các Tỷ-kheo khác có tôn kính thiện bằng hữu, vị ấy nói lên lời tán thán với họ như chân, như thật, đúng thời.

Này Sāriputta, lời nói vắn tắt này của Ta cần phải hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như vậy.

Chú thích:
111 Xem A. III. 307; IV. 29; GS. III. 220.

Tác quyền © 2023 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.

+ -